Nhân viên PVOIL dũng cảm cứu người trong nước lũ
22.11.2025
Trong khoảnh khắc sinh tử cận kề, những nhân viên cửa hàng xăng dầu PVOIL Phú Yên đã bất chấp hiểm nguy lao vào dòng nước lũ cứu giúp người dân.
Ngày 20/11, tại CHXD Hòa Định Tây (PVOIL Phú Yên), anh Hồ Quốc Hưng, nhân viên cửa hàng, phát hiện một gia đình bị nước lũ cuốn trôi. Trước dòng nước chảy xiết và tầm nhìn hạn chế, Cửa hàng trưởng Đỗ Thái Ngân và anh Hưng lập tức lao vào dòng nước, nỗ lực đưa các nạn nhân vào nơi an toàn. Hai anh đã cứu được người mẹ và cháu bé 8 tuổi. Điều may mắn đã không đến với cháu bé 6 tuổi bị cuốn trôi quá nhanh, vượt ngoài khả năng tiếp cận của những người cứu giúp.
Cũng trong tối 20/11, tại CHXD Trung Tâm (PVOIL Phú Yên), anh Nguyễn Duy Luân phát hiện một phụ nữ bế hai con nhỏ chạy vào cửa hàng cầu cứu khi chiếc ô tô do chồng chị điều khiển đang bị nước lũ cuốn đi. Cửa hàng trưởng Trần Cảnh Hải Duy cùng các anh Nguyễn Duy Luân, Phan Chánh Cường, Bùi Quang Thạch và một số tài xế trú mưa đã phối hợp kéo phương tiện ra khỏi vùng nguy hiểm, kịp thời cứu được tính mạng và tài sản của người dân.
Ghi nhận tinh thần dũng cảm ấy, Lãnh đạo Tổng công ty Dầu Việt Nam gửi thư biểu dương; Công đoàn Tập đoàn, Công đoàn Tổng công ty và Lãnh đạo PVOIL Phú Yên trực tiếp thăm hỏi và khen thưởng cho các nhân viên PVOIL Phú Yên tham gia cứu giúp đồng bào.
Hành động quên mình của người lao động PVOIL Phú Yên trong dòng nước lũ không chỉ cứu sống nhiều sinh mạng mà còn lan tỏa mạnh mẽ tinh thần nhân ái và bản lĩnh của người lao động PVOIL, người lao động Petrovietnam; là những tấm gương sáng cần được tuyên dương và tiếp tục lan tỏa.
Những đợt mưa lũ dồn dập trong thời gian qua đã gây ra nhiều thiệt hại nặng nề tại các tỉnh miền Bắc và miền Trung, để lại mất mát lớn về người và tài sản. Hưởng ứng lời kêu gọi của Ban Lãnh đạo và Công đoàn Tổng công ty, toàn hệ thống PVOIL đã trích các nguồn kinh phí và quyên góp hơn 07 tỷ đồng để hỗ trợ người dân các tỉnh khắc phục hậu quả lũ lụt, trong đó có nhiều người lao động tự nguyện đóng góp hai ngày lương. Đây không chỉ là nguồn hỗ trợ vật chất, mà còn là tình cảm của những người lao động PVOIL luôn sẵn sàng đồng hành cùng đồng bào trong lúc khó khăn, hoạn nạn.

Công đoàn Petrovietnam trao tặng quà cho các nhân viên PVOIL Phú Yên có hành động dũng cảm cứu người
Công đoàn Petrovietnam trao tặng quà cho các nhân viên PVOIL Phú Yên có hành động dũng cảm cứu người
Công đoàn Petrovietnam trao tặng quà cho các nhân viên PVOIL Phú Yên có hành động dũng cảm cứu người
Công đoàn Petrovietnam trao tặng quà cho các nhân viên PVOIL Phú Yên có hành động dũng cảm cứu người
Công đoàn PVOIL trao tặng Thư Biểu dương của Lãnh đạo PVOIL và quà cho các nhân viên PVOIL Phú Yên có hành động dũng cảm cứu người
Công đoàn Petrovietnam và Công đoàn PVOIL trao tặng quà cho các nhân viên PVOIL Phú Yên có hành động dũng cảm cứu người
Ông Ngô Văn Nhiệm – Giám đốc PVOIL Phú Yên trao thưởng cho anh Hồ Quốc Hưng - nhân viên CHXD Hòa Định Tây đã có hành động dũng cảm cứu người

Ông Trần Văn Hay - Phó Giám đốc, Chủ tịch Công đoàn PVOIL Phú Yên trao thưởng cho anh Nguyễn Duy Luân - nhân viên CHXD Trung Tâm đã có hành động dũng cảm cứu người
Đại diện PVOIL tặng nước uống cho đồng bào vùng lũ tại Miền Trung
|
Quên mình cứu người trong đêm lũ lịch sử ở Đắk Lắk Hành động dũng cảm của nhân viên PVOIL Giữa màn đêm đặc quánh của cơn lũ lịch sử, tiếng kêu thất thanh “Cứu con! Cứu con!...” bất ngờ vang lên xé toạc không gian tại Cửa hàng xăng dầu Hòa Định Tây - PVOIL Phú Yên (Xã Phú Hòa 1, tỉnh Đắk Lắk). Ngoài kia, nước lũ cuộn ào ào, lạnh buốt và dữ dội. Trong khoảnh khắc sinh tử ấy, không ai kịp suy nghĩ nhiều, chỉ có lòng dũng cảm và tình người thôi thúc những con người bình thường lao mình vào dòng nước hung bạo để giành lại sự sống cho người khác. Vào khoảng 19 giờ 30 phút ngày 21/11, cơn lũ lớn nhất trong ký ức người dân vùng phía Đông Đắk Lắk (Phú Yên cũ) dâng lên chóng mặt. Nước chảy cuồn cuộn, vượt quá đầu người, chia cắt hoàn toàn khu dân cư. Điện bị cắt. Bóng tối bao trùm. Xung quanh cửa hàng chỉ còn một biển nước mênh mông. Tại CHXD Hòa Định Tây lúc ấy chỉ có anh Đỗ Thái Ngân - Cửa hàng trưởng, anh Hồ Quốc Hưng - nhân viên cửa hàng, cùng một tài xế xe tải đường dài bị kẹt lại, tạm trú trong đêm lũ. Giọng vẫn còn bàng hoàng khi nhớ lại, anh Ngân kể: “Cơn lũ năm 1993 nước cao lắm cũng chỉ tới mặt sân, còn lần này… nó gần như xóa sổ mọi thứ. Xung quanh chỉ thấy toàn nước là nước.” Phía sau cửa hàng là cánh đồng nước cuồn cuộn chảy xiết. Trong tiếng gió rít và tiếng nước gầm, anh Hưng bất chợt nghe tiếng kêu văng vẳng vang lên giữa đồng: “Cứu con! Cứu con!...”. Anh hốt hoảng, chạy vào trong hô hoán “Anh ơi, hình như có ai kêu cứu ngoài đồng”. Ngay lập tức hai anh em lấy đèn pin lao ra ngoài. Trong ánh sáng le lói, họ thấy cách phía mặt nước khoảng 100 m, có đứa bé đang kêu cứu. Không nghĩ nhiều, hai anh vội chụp lấy cái can nhựa 30 lít trong cửa hàng làm phao. Lúc đó anh tài xế xe tải cũng hô lên “tôi có sợi dây thừng đây”. Anh Ngân và anh Hưng cột vội sợi dây vào người, cầm can nhựa, chạy lao ra phía dòng nước cứu người. “Lúc đó chẳng nghĩ gì, có cái can và sợi dây thừng vậy thôi, vội chụp lấy, chạy băng băng ra, không biết nó sâu cạn gì cả. Bơi ra đoạn nước chảy xiết, sâu lút đầu người”, anh Ngân kể lại, giọng vẫn còn đầy ám ảnh. Ra đến nơi thì thấy một người mẹ đang bám trụ vào vật gì đó, không rõ, gồng người ẳm đứa con trai 8 tuổi lên khỏi mặt nước, đứa bé khản giọng kêu cứu”. Anh Ngân tìm một điểm đứng trụ để giữ, rồi thả dây để anh Hưng bơi ra tiếp cận hai mẹ con. Sau khi cột chặt dây vào hai mẹ con, anh Ngân, anh Hưng và anh tài xế lúc này cũng ra ứng cứu, cả ba cùng hợp sức kéo hai mẹ con thoát dòng nước vào bờ. “Phải kéo rất mạnh vì sức nước lớn khủng khiếp, hai mẹ con gần như kiệt sức”, anh Ngân nhớ lại. Người mẹ như kiệt quệ cả sức lực lẫn tinh thần. “Lúc đó người mẹ như mất hồn, không kêu cứu được mà, chỉ có đứa nhỏ kêu cứu, người mẹ không mở được tiếng nào” anh Ngân xúc động nhớ lại. Khi được cứu vào gần bờ, giọng nghẹn ngào, đứt quảng, người mẹ run rẩy nói: Em còn một đứa 6 tuổi nữa,… Không giữ được, bị cuốn trôi rồi,… Các anh cứu dùm!. Câu nói ấy như nhát dao cứa vào tim, khiến những người cứu hộ quặn thắt, nghẹn lời. Giữa biển nước mênh mông, bóng đêm đặc quánh, việc tìm kiếm gần vô vọng. Tuy vậy, sau khi đưa hai mẹ con vô cửa hàng, họ nỗ lực huy động thêm người dân cùng tìm kiếm đứa bé 6 tuổi suốt đêm nhưng phải đến 10 giờ sáng hôm sau, thi thể bé mới được tìm thấy. Nhớ lại khoảnh khắc lao vào dòng nước xiết, anh Hưng chia sẻ giản dị: “Lúc đó, mình cũng không biết chỗ đó sâu hay cạn gì hết, chỉ nghĩ đến cứu người thì phóng xuống. Cứu được lên thì mình mừng, nhưng lúc lên tới bờ, bà chị nói có một đứa nữa bị cuốn trôi không thấy nữa, lúc đó buồn!”, giọng anh chùng xuống, một nỗi tiếc nuối day dứt. Về hai mẹ con khi được cứu vô bờ, đứa trẻ bám trên lưng anh Hưng, run bần bật nói: “Chú ơi, con lạnh quá!”. Hai anh vội đưa bé vào phòng trong cửa hàng, đặt lên giường và lấy mền quấn lại giữ ấm. Lúc đó đứa trẻ lạnh run, tím hết người. Người mẹ cũng được dìu vào trong cửa hàng. Chị gần như kiệt sức, ngồi thất thần, không nói được tiếng nào... “Nếu bọn em không ra kịp thời, chắc chị ấy cũng không thể trụ được nữa. Nước từ trên núi đổ xuống vừa xiết vừa lạnh lắm, bọn em còn không chịu nổi, sau tối hôm đó, hai anh em cũng cảm lạnh luôn”, anh Ngân kể lại. Một lúc sau khi người mẹ định thần lại, hai anh hỏi thăm về người thân, gia đình, người mẹ cho biết, chồng đi làm xa, ở nhà chỉ có ba mẹ con, nghe tin đồn về lũ lớn và khả năng vỡ đập, trong hoang mang, lo sợ, chị quyết định lấy xe máy chở hai con sang nhà người cô để tránh lũ. Trên đường đi, đêm tối, nước dâng lên quá nhanh, dòng lũ dữ cuốn ba mẹ con đi... Cơn lũ lịch sử đang dần rút, nhưng nỗi đau thương mất mát vẫn còn đó, day dứt khôn nguôi. Hình ảnh người mẹ thất thần vì không giữ được một đứa con và gồng mình ôm đứa con còn lại giữa dòng nước lũ trở thành nỗi ám ảnh quặn thắt trái tim những người chứng kiến. Giữa thiên tai khốc liệt, hành động quên mình cứu người của anh Ngân, anh Hưng (PVOIL Phú Yên) và anh tài xế xe tải trong đêm lũ dữ vẫn lặng lẽ tỏa sáng ấm áp. Đó không chỉ là lòng dũng cảm, mà còn là tình người, là nghĩa đồng bào sâu nặng. Và chính những con người bình dị ấy đã góp phần xoa dịu phần nào nỗi đau của mất mát, để giữa hoạn nạn, ánh sáng nhân văn, nghĩa tình vẫn đong đầy. |



